[Thế hệ hoàng kim] Tuổi trẻ của mình đáng giá bao nhiêu – Võ Duy Chương

GGP25

[Cảm nhận của GGPer tham dự chương trình Thế Hệ Hoàng Kim (GGP) của EVOL]

Để anh kể mấy đứa nghe câu chuyện của anh và GGP…Tạm quay lại cái thời gian trước GGP đi ha.

Hồi đó, hồi đó anh nghĩ anh cũng ngon lành lắm. Ngoại hình ổn, học hành ổn, giao tiếp quan hệ cũng ổn ổn, cũng lạc quan, yêu đời, cũng cứ phơi phới trong lòng, nghĩ mình cứ như vậy là đủ rồi, chả cần thay đổi gì cả. Mọi thứ đều êm đềm, cho đến khi anh vào GGP… anh chợt nhận ra là không như anh nghĩ, anh chợt thấy anh không hề ổn một chút nào, trừ việc anh lạc quan yêu đời.

Vào GGP, anh được rèn, được giũa từng chút một, mỗi ngày mỗi tuần là một thay đổi nhỏ của bản thân, đôi khi còn cảm thấy là mình không thay đổi gì, nhưng sau một thời gian đủ dài để nhìn lại, ồ hóa ra, mình bây giờ khác hẳn ngày đó nhỉ, sao ngày ấy mình có thể tồi như vậy nhỉ? Có thể làm được những điều mà 7 tháng trước anh chỉ ngồi đó nghĩ vu vơ, và dĩ nhiên tụi em cũng có thể làm được nếu tụi em lựa chọn dám làm.

Vào GGP, anh không cô đơn trên con đường hoàn thiện bản thân mình. Đồng hành cùng anh là những đồng đội tuyệt vời, những con người cùng trải qua những cảm xúc đen tối nhất, cùng trải qua những niềm vui rực rỡ nhất, những con người luôn chiến đấu vì nhau, giúp đỡ nhau, nghiêm khắc với nhau để có thể cùng nhau tiến bộ hơn, vượt xa con người cũ của mình. Và dĩ nhiên, anh và họ cũng sẽ là những đồng đội tương lai của tụi em.


Anh thích câu hát “Vì có là một con đom đóm hay trở nên sáng như sao thì ta cũng có một thanh xuân đẹp trước khi ngày tháng hư hao”. Với anh, đời đẹp nhất là khi có thể làm những điều mình muốn, tuyệt hơn khi mà điều đó còn có ích cho bản thân mình nữa. Anh tin là tụi em cũng phần nào như anh ngày đó, muốn vẫy muốn vùng, nhưng ngại tới ngại lui, vì chuyện này chuyện kia, và rốt cuộc là không di tới đâu cả. Thay vì ngại ngùng, thẹn thùng như những em bé mới lớn vậy thì hãy nhấc mông lên và làm gì đó đi. Hãy làm gì đó, để mà qua cái thời trẻ trung này, mình nhìn trời nhìn mây mà trong tâm không tiếc nuối.
Thử đi nào, thử xem tuổi trẻ của mình đáng giá bao nhiêu?

– Võ Duy Chương –

[blog_ggp]

Chia sẻ lên:

Share on facebook
Share on twitter
Share on linkedin
Go to Top